Trước hôm đi bệnh viện mổ, cô bạn thân đã mua tặng tôi 2 chiếc quần dài để che đi những vết sẹo lồi lõm chằng chịt như ruộng bậc thang. Tôi không còn nép mình trong bóng tối với nỗi ám ảnh kinh hoàng về ngày bị chồng thiêu sống nữa, được tiếp thêm nghị lực, niềm tin vào cuộc sống từ cộng đồng, bạn bè, người thân.
Bây giờ thì Thu đã tốt nghiệp loại giỏi, có cuộc sống vui vẻ và tìm được việc làm đúng chuyên môn ngay khi vừa rời ghế giảng đường. Những điều mà chỉ thoạt nghe, đã khiến không ít người phải ngưỡng mộ trong bối cảnh hàng năm, có tới hàng trăm nghìn cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp.
Hãy thử nhìn vào chặng đường "cô gái xui xẻo" Quỳnh Châu đã đi qua, và xem cùng đoạn đường 23 năm ấy, mỗi chúng ta đã vượt qua được những khó khăn nào, và bao lần ta gục ngã buông xuôi?
Trước khi trông đợi vào ai đó, bạn phải trân trọng sự sống của mình đầu tiên, và hãy luôn tin rằng trời không phụ người có tâm. Đừng vội buông xuôi hay mất niềm tin vào cuộc sống khi vẫn còn hi vọng, dù chỉ là một chút nhỏ nhoi. Như nhân vật trong câu chuyện này...